Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

THỜI GIAN CỦA BS DÀNH CHO BỆNH NHÂN

Hình ảnh một bác sĩ trong bệnh viện. Sáng giao ban xong xuống phòng bệnh đi một vòng gặp bệnh nhân từng phòng khám bệnh và nói chuyện với bệnh nhân. Sau đó ngồi vào ghế làm bệnh án hồ sơ, một đống giấy tờ nào là toa thuốc, giấy chỉ định phải ký tên, nào làm giấy tờ ra viện, nào là giấy tờ liên quan tới bảo hiểm y tế. 

Thật tình mà nói kể từ lúc khám bệnh nhân đầu tiên cho tới khi hết việc làm hồ sơ. Thì thời gian làm hồ sơ chiếm một phần đáng kể trong công việc của một bác sĩ . Bác sĩ có rất ít thời gian để nói chuyện với bệnh nhân. Vì nếu không khám nhanh thì hồ sơ se làm không kịp, y tá hối làm nhanh để còn phải ghi trong hồ sơ phần của y tá nữa. Hình như là y tá cũng bận ghi còn hơn bác sĩ nữa. Cùng một bệnh nhân đôi khi có nhận xét rất khác nhau, người thì ghi tiểu trong người thi ghi tiểu đục.

Về hồ sơ bệnh án, có đi nước ngoài mới thấy sao trong hồ sơ của người ta đơn giản. Người ta ít khi ký tên trong bệnh án, còn của mình thì lý tên đầy. Bác sĩ đặt bút ghi bất kỳ điều gì cũng phải ký tên, rút thông, cho thở o-xy cũng ký tên, xem kết quả xét nghiệm cũng ký tên. Nhìn vào bệnh án đầy chữ ký tên. Thuốc người ta ghi một lần cho các ngày sau đó chứ không cho thuốc hàng ngày như ở ta, cho nên khỏi phải sao thuốc hàng ngày mất thời gian.

Bây giờ tất cả phòng khám của các bệnh viện đã trang bị máy tính để ghi toa. Sẽ chắc chắn một điều là bác sĩ khám bệnh ít nhìn bệnh nhân hơn nhìn cái màn hình cái máy tính. Dần dần người ta đòi hỏi cái gì cũng chỉnh chu, sợ sai đủ thứ. Thành ra nhân viên y tế bây giờ ai cũng coi trọng hình thức ghi chép hồ sơ bệnh án, nói chuyện hỏi han, khám bệnh rờ rẫm vào người bệnh nhân, sẻ chia nỗi đau, những điều làm cho bệnh nhân rất an lòng sẽ không còn nữa. Nhưng những thứ đó rất quan trọng. Người bệnh nhân đi khám bác sĩ người ta cần nói chuyện, kể lể bệnh tật và nỗi đau với bác sĩ chứ người ta đâu cần cái hồ sơ bệnh án đẹp!

Nhưng khổ nỗi, khi thanh tra kiểm tra, người ta chỉ kiểm tra hồ sơ, xem cách ghi chép của bác sĩ. Chứ người ta đâu kiểm tra, hành động thái độ, sự nhiệt tình, hết lòng của bác sĩ đối với bệnh nhân đâu. Thành ra dần dần những tiêu chuẩn hình thức là quan trọng. Người bác sĩ từ từ cũng xem thường sự giao tiếp của mình với bệnh nhân vì dù có làm tốt cũng đâu có ai ghi nhận đâu, rõ ràng làm tốt không ai khen.

Vài năm trở lại đây, với sự bùng nổ của các thiết bị di động, smart phone, ipad làm cho bác sĩ thường xuyên dán con mắt mình vào những cái màn hình đó nữa. Thời gian quý báo của bác sĩ với bệnh nhân thu ngắn hơn. Khám bệnh xong mặt bệnh nhân tròn méo như thế nào cũng sẽ không nhớ luôn. Dường như bác sĩ đang dần xa bệnh nhân, hay không có thời gian với bệnh nhân.

Không có nhận xét nào: