Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

BỆNH VIỆN CUỐI NĂM

Bệnh viện ngày thường vốn là nơi người vào người ra tấp nập, đủ mọi thành phần lớp lớp người nhà và bệnh nhân. Nhân viên y tế cũng đông, đủ thứ hạng người, từ bác sĩ y tá cho tới anh bảo vệ, người tốt người xấu lẫn lộn, kẻ cướp giật giọc móc túi cũng có, đúng là nơi náo nhiệt trên cõi đời này.

Nhưng, đến ngày cuối năm, đặc biệt là những ngày Tết, vắng hẳn, thiếu bóng dáng của con người. Khu phòng khám hằng ngày rất náo nhiệt, kẻ đợi người chờ, ghế ngồi không đủ, thế nhưng giờ lạnh vắng tanh, ghế trống không, sợ ma lắm.

Bệnh phòng cũng vậy, ngày thường nằm giường đôi giường ba bệnh nhân, bây giờ phải đóng cửa phần lớn. Đây đó chỉ lác đác vài bệnh nhân và vài người nhà , buồn hiu. Chỉ còn lại toàn bệnh nhân nặng , không thể xuất viện trước Tết được. Xa xa cũng thấy được xe thuốc của mấy y tá chăm sóc bệnh nhân cô đơn trong cái phòng trống trơn.

Đây đó đã có không khí Tết trong bệnh viện. Kể từ có tiền thưởng tết cũng như sau những đợt liên hoan cuối năm là công việc gần như gảim hẳn, chỉ cầm chừng làm việc ở những công đoạn liên quan tới cấp cứu. Khắp mọi nơi, người ta thấy đâu đó quà Tết của bệnh nhân biếu cho nhân viên y tế, khi thì là gói quà bọc kiếng, khi thì chai rượu, bánh mức , cũng là một niềm vui cho bác sĩ cuối năm. Bên cạnh đó , cũng có những món quà của trình dược, tặng khoa phòng hay cá nhân bác sĩ ăn Tết.

Trong phòng trực của y tá đã có bánh kẹo, hột dưa. Đã có thức ăn chuẩn bị cho ba ngày Tết cho các tua trực. Vài y tá hỏi bác sĩ “bác trực mùng mấy , để mà có lì xì cho em nữa nghen”. Rút kinh nghiệm cho các bác sĩ là khi trực những ngày đầu năm nên thủ sẵn trong người các bao lì xì đó, lỡ thôi gặp các em các em đòi dữ lắm, không có thì quê một cục, được đánh giá là kẹo, là bủn xỉn.

Các bác sĩ trong các tua Tết cũng có kế hoạch riêng, ngoài công việc chuyên môn phải đảm bảo cũng phải vui tí, tùy mức độ nhưng lúc nào cũng đảm bảo an toàn cho bệnh nhân.

Bệnh viện vắng. Bỗng nhiên mình chợt hỏi, bệnh nhân đâu người nhà bệnh nhân đâu rồi trong giờ phúc này, bỗng nhiên họ đến bỗng nhiên họ đi đâu mất. Bệnh viện đôi khi rất bát nháo ở ngày thường khi có họ, ồn ào chật chội, nhưng ngẫm nghĩ ngày Tết không có họ bệnh viện như không có sức sống. Để thấy, bác sĩ và nhân viên y tế sống được là cần có bệnh nhân. Bệnhnhân và người nhà đến bệnh viện là họ cần nhân viên y tế. Chúng ta cần có nhau .

Chúc mừng năm mới!

Không có nhận xét nào: